Bạn đang đọc truyện Siêu Cấp Cưng Chiều 2 của tác giả Mạn Tây. Giọng điệu của Đồ An Lương có chút nghiền ngẫm, nhưng không khó để nhận ra được sự uy hiếp trong đó. Tay phải của Trọng Cửu Công bó thạch cao, tuy vẻ mặt tái nhợt, nhưng giọng nói lại rất bình tĩnh: “Đừng nghĩ nữa, tao sẽ không nói cho mày biết.” Cách trò chuyện của hai người, không hề có sự ấm áp của tình cha con thắm thiết.
Đồ An Lương vân vê điếu thuốc bằng ngón cái và ngón trỏ, chán ghét cười nhạo, sau đó dụi tàn thuốc lên vai của Trọng Cửu Công Cùng tàn thuốc vương vãi, vai áo bệnh nhân của Trọng Cửu Công và tấm bọc sofa cháy thành mấy lỗ nhỏ. Trọng Cửu Công nhìn tấm bọc sofa, cố sức duỗi tay trái ra phủi tàn thuốc rơi trên đó, nói lời sâu xa: “Mày có làm trò thế nào cũng vô dụng thôi.
Bình luận