Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 173: 173: Khép Lại Trận Chiến Xa Xưa



Nhân Giới từng tương truyền rằng có nơi tiếp giáp giữa các giới với nhau nhưng đối với người bình thường nơi đây dường như không hề tồn tại, kiểu như biết được nó tồn tại nhưng bất kì ai đi vào đây đều sẽ quay trở về nơi bắt đầu.

Nó như vòng lặp vô hạn vô hồi không có lời giải đáp đối với các thế lực muốn tìm hiểu hư thực của các bậc bề trên đã để lại, tất nhiên tìm mãi mà vẫn không thấy được gì vì đúng là nó rất đặc biệt được yểm lên kết giới xoay vòng, cho phép nó có quyền năng đảo ngược lại chặng đường mà con người đã đi qua…Còn về phần nguyên do tại sao lại làm vậy thì chỉ có người yểm mới biết được.

Tuy vậy, tại đây lúc này lại diễn ra trận chiến không cân bằng giữa hai thiếu nữ có vẻ đẹp khác nhau, một người vừa thanh thuần vừa yêu mị, thân hình có lồi có lõm làm nữ nhân nào cũng phải ghen tỵ, cô gái đang chạy thì sắc đẹp đều không thua kém gì cô gái còn lại nhưng ai nhìn vào đều sẽ sinh ra ý nghĩ không dám khinh nhờn nàng…
” Chạy ??? Ngươi nghĩ ngươi chạy đủ bao xa để tránh được ta…!! Nữ Oa….” Thiếu nữ trong bộ giáp chiến đấu tử sắc xen cả vài ánh hoàng kim hung hăng cầm theo một thanh kiếm gãy thong thà bước theo một cô gái có đôi chân rắn, không chút khó khăn gạt đi những chùm sáng liên tiếp tấn công về phía mình, thậm chí những sinh vật sống do cô gái đang chạy tạo ra còn tự động bi phân hủy bởi những dòng khí luôn lưu chuyển xung quanh thiếu nữ.
” Dị thần, ngươi thoát được khỏi đó từ bao giờ ?? ” Nữ Oa vạn phần không tin vào mắt mình nhìn cô gái hết sức quen thuộc với mình, ngay cả luồng sức mạnh lồng thêm nhiều tia sức mạnh nàng khó phân biệt được đánh bật cả nàng..
” Nga….Chắc ngươi đang tự hỏi tại sao ta lại mạnh như vậy phải không ?? Vả lại đang cố câu thời gian đợi người đến chi viện nữa…” Cô gái này không ai khác ngoài Dị Thần đã được Thiên Hồ gián tiếp chinh phục thông qua một lần ngoài ý muốn kia khiến sức mạnh nàng giờ đã tăng theo lũy thừa luôn chứ không còn theo cấp số nhân nữa.

Ngoài ra, sức mạnh của nàng vốn đến từ một vĩ diện khác bởi vậy càng thêm vận dụng được sức mạnh vốn có của mình đơn giản hơn mà không cần phải tu luyện nhiều..
” Không, ta chỉ đang tò mò vì người dám thả ngươi ra thôi !! ” Nữ Oa bất đắc dĩ nhìn thanh kiếm còn cách mình vài centimet nói, không hiểu được ai lại đi thả cô nàng hung thần này ra làm gì nữa, chẳng lẽ người đó không biết cô nàng này tà ác tới cỡ nào, thuở mới ban sơ lúc đầu, lúc cả hai người vẫn còn chưa hiểu rõ về thân phận và sứ mệnh của cả hai người nên nàng và Dị Thần nhanh chóng kết thân với nhau…!Cho đến một ngày cả hai xuất hiện những bất đồng trong tư tưởng khi Nữ Oa tạo ra loài người.
” Tỷ tỷ, ta nghĩ ngươi nên hủy bỏ những sinh vật nhỏ bé kia thì hơn, chúng quá tàn bạo khi tàn sát cả đồng loại của mình chỉ vì vài những lợi ích nhỏ mọn kia…” Dị Thần đứng trên cao cùng Nữ Oa nhìn xuống chiến địa xảy ra những cuộc chiến tranh khinh thường nói.
” Uyên Hoa, ta chỉ có trách nhiệm tạo ra bọn họ thôi, chứ không thể nào thay đổi những suy nghĩ mà họ tự phát triển lên được…Chiến tranh cũng là bước đệm không nhỏ để họ có thể tự phát triển những nền văn minh của mình…” Nữ Oa hiền từ đáp lại muội muội kết nghĩa của mình, nàng hiểu được ý định của muội muội mình.

” Nhưng nếu cứ như thế thì họ không sớm thì muộn sẽ phá bỏ hết những tác phẩm do Bàn Cổ khai sinh ra…Những sinh vật nhỏ yếu khác cũng chẳng còn nơi sinh sống nữa..” Dị Thần, không Uyên Hoa mới đúng chưa chịu từ bỏ ý định của mình phản bác lại.
” Kể cả như vậy chúng ta cũng không được can thiệp vào, sinh lão bệnh tử đều do số mệnh đã an bài trước cho tất cả sinh linh…”
Cuộc nói chuyện ngắn ngủi nhưng đã đủ thấy lập trường của cả hai khác nhau tới mức nào, một vị kiên định với ý nghĩa của mình, một vị lại muốn phá hủy tất cả để bảo vệ những sinh vật khác…Hai ý nghĩ không cùng chung quan điểm thì sớm muộn gì cũng khó mà bền chặt được, huống chi là đã xuất hiện vết nứt trong quan hệ của hai người lúc trước.
Tiếp đó, việc gì đến cũng phải đến, do bất mãn việc Dị Thần không nghe theo mình mà tự ý hủy diệt đi nhị Định Hải Thần Châm, dẫn tới việc hàng ức vạn sinh linh theo đó mà tiêu tan, Nữ Oa quyết đấu với Dị Thần, cả hai đểu bất phân thắng bại cho tới lúc có các phe phái khác tham dự phá vỡ cục diện nãy, thành công phong ấn Dị Thần trên thân cây Bỉ Ngạn được trồng ở Quảng Hàn Cung.
” Giả nhân giả nghĩa…!Ngươi không bao giờ thắng được ta, Nữ Oa a…!Thôi bỏ đi cái đĩnh nghĩa thiện luôn thắng được cái ác đi, mười vạn quân hay trăm vạn quân đều không nhằm nhò gì với ta…Đến lúc ngươi phải nhận ra điều đó, tỷ tỷ thân yêu của ta…” Dị Thần tay trái bóp cổ Nữ Oa nâng lên, dị thường phấn khích nhìn vào ánh mắt cầu khẩn của Nữ Oa, thản nhiên nói.
” Thương sinh thương khắc, việc ngươi làm đều sẽ có ảnh hưởng đến nhiều thứ khác nhau…Mong rằng ngươi sớm biết điều đó…” Nữ Oa dứt lời cũng nhắm lại hai mắt, phó mặc mình cho tỷ muội trước đây đã từng quen thuộc tùy ý xử trí.

Tính cách của nàng vẫn được giữ nguyên qua dòng thời gian, luôn vị tha cho người khác…Không để nàng đợi lâu thì một hồi sau thân ảnh Nữ Oa dần tiêu thất vào hư không dưới cái nhìn trầm ngâm của Dị Thần.
” Không biết phu quân sẽ cảm thấy như thế nào về món quà của ta nhỉ ?? Chắc chắn chàng sẽ rất thích nó thôi…” Dị Thần thì thầm rồi nhảy vào hố đen sâu thẳm ở dưới chân, hòa mình vào đó rồi biến mất…!Giờ đây, cả chiến trường lại lặng im sau vô số năm nó sừng sững ở đây, trận chiến rất lâu thời xa xưa cũng đã khép lại với cái kết không hề viên mãn đối với phe chính nghĩa…Liệu cái gì sẽ xảy đến với thế giới này ?? Tận thế, diệt vong, thiên tai có giáng xuống đây không ?? Câu hỏi này sẽ là một ẩn số mà thời gian sẽ trả lời điều đó…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.